Người thứ ba

Người ta có bồ, được bồ yêu chiều đủ thứ. Còn anh, anh đã làm gì cho em? Trong nước mắt tức tưởi, cô rất muốn hỏi anh như thế.

Khi họ tìm đến nhau, hôn nhân của cả hai bên đều đang ở giai đoạn báo động đỏ. Vợ anh coi gia đình, chồng con là đồ bỏ. Phía cô, những mâu thuẫn lớn nhỏ từ lâu đã biến mái ấm của cô trở thành cơn ác mộng. Nỗi thất vọng và cô đơn đưa họ đến gần nhau, dù cả hai chẳng ai cố tình làm như thế. Không săn đón dỗ dành, không vụ lợi toan tính, càng không cả những so sánh ước mơ, họ cùng chia sẻ nỗi niềm về cuộc hôn nhân bất hạnh đang trải qua của mình.
Không ai có ý định đạp đổ cuộc sống bề ngoài yên ổn hiện tại, hay viển vông về một “kết thúc có hậu” nào đấy. Họ chỉ nghĩ đơn giản: anh và cô sẽ có một chỗ dựa để bớt chông chênh giữa cuộc đời, vậy mà ông trời nào có chiều lòng người.
Một người thứ 3…!

>>> Cùng chia sẻ tâm sự với mục blogtamsu

Không đành lòng nhìn anh cơm hàng cháo chợ, con cái nheo nhóc, cô cũng không thể danh chánh ngôn thuận chăm lo cho anh nên khuyên anh tìm cách hàn gắn với vợ. Nhiều lúc anh nổi điên lên, chỉ muốn vứt bỏ tất cả, nhưng cô cản lại.

Bất ngờ, vợ anh tỏ ý muốn quay về. Có người góp ý, anh nhẹ nhõm hơn, có thể mở lòng đón vợ trở lại sau trận say nắng. Cô cũng nhiều lần thử vun vén cái tổ ấm của chính mình, nhưng những nỗ lực của cô đổ sông đổ biển. Cô thấy lòng mình cứ lạnh dần, lạnh dần mỗi khi bên chồng. Để đến một lúc, cô giật mình lo sợ khi biết mình bắt đầu nặng tình, với anh.

>>> Cùng chia sẻ, tâm sự tình yêu lãng mạn nhất

“Anh chưa biết sau này như thế nào, nhưng anh luôn mong muốn dành tất cả những yêu thương ngọt ngào nhất cho em”, đó là cái tin nhắn mà khi đọc cô rơi nước mắt vì cảm động. Thứ tình cảm cô dành cho anh, gọi là tình yêu thì chưa đủ, nó cao hơn, rộng hơn, bền chặt, gắn bó, sâu sắc hơn, đến mức vào một thời khắc nào đó, cô đã nghĩ đến chuyện lâu dài.

roses_in_her_hair_by_nataliadrepina-d7d3ttj

Nhưng từ hôm vợ anh trở về, những hẹn hò quấn quýt dành cho cô đã thưa thớt lại. Anh mải mê làm bổn phận của một người chồng, người cha. Anh vùi đầu vào công việc để có thể trang trải chi phí cho một gia đình. Những ngày cuối tuần, những dịp lễ lạt tết nhất, những tối cô hiu quạnh một mình, thì anh sum vầy trong hạnh phúc với tổ ấm của mình.

Cô ban đầu còn giữ kẽ, tỏ ra cảm thông, cao thượng mặc dù cũng chua xót. Nhưng mỗi khi gần gũi bên anh, cô nao lòng với ý nghĩ, vòng tay ấy, những âu yếm ấy, đồng thời cũng đã dành cho người đàn bà khác. Mà người đàn bà ấy, danh chính ngôn thuận, được gọi là “vợ”. Còn cô, cô là cái gì trong mối quan hệ nguy hiểm này? Cô nhận ra một sự thạt phũ phàng, mình bây giờ thành kẻ thứ ba phá gia canh người khác, lượm lặt chút hạnh phúc rơi vãi của một người đàn bà nào đó mặc dù mình cũng đã là vợ, là mẹ.

Đã đôi ba lần anh bóng gió về những gì gọi là cảm giác có lỗi với gia đình, là anh mang tội với chồng em… Nhưng trái tim nhạy cảm của cô mách bảo rằng, chuyến dừng chân bên cô chỉ còn là tạm bợ. Cô nhớ tới những câu quen thuộc, kiểu như: đàn ông dù có thế nào thì cũng không bao giờ bỏ vợ, bỏ con. Chuyện qua đường, tạm bợ, chẳng ai trách được. Có chăng là do phụ nữ nhẹ dạ, dễ dãi, …

Cô đối mặt với sự lựa chọn tàn nhẫn: chấp nhận được thì tiếp tục, không thì thôi. Đâu ai ràng buộc gì ai. Lấy tư cách gì mà trách cứ. Công việc cho anh cơ hội tiếp xúc với khá nhiều cô gái khác, mà cô, đâu còn trẻ trung xinh đẹp gìlàm vũ khí níu giữ anh. Cô buộc phải thừa nhận một thực tế, anh không nói lời phũ phàng gạt cô qua một bên đã là có tình lắm rồi. Đàn bà, cứ nghĩ ân tình từng dành cho một người đàn ông sẽ được họ ghi nhớ mãi mãi, mang ra cân đo đong đếm mỗi khi họ định thay lòng, điều đó hoàn toàn là ảo tưởng sai lầm.

“Nếu em và chồng con đi du lịch cùng nhau, anh cũng thấy bình thường, có gì đâu mà em làm ầm ĩ vậy?”, đó là phản ứng mạnh đầu tiên của anh sau khi cô tỏ thái độ giận dỗi, khó chịu. Cô bàng hoàng hiểu ra thông điệp khá rõ, nếu cô không chịu nhận ra vị trí của mình đang ở đâu đối với anh, thì chỉ cô thiệt thòi. Anh không mảy may còn có chút nghiêm túc trong mối quan hệ ngoài luồng này.

Nhưng tới giờ phút này, cô chỉ có mình anh thôi, anh thừa biết như thế kia mà! Cô mới là người cận kề bên anh, yêu anh còn hơn cả bản thân mình. Giả sử, nếu như anh không có khả năng về kinh tế thì vợ có còn ở lại, dịu ngọt với anh hay không, có muốn tiếp tục chung sống với anh không, hay là sẽ bổn cũ soạn lại? Những suy nghĩ ấy, cô không thể chia sẻ cùng anh. Nỗi tủi buồn đủ để cô âm thầm nhận ra sự bẽ bàng của đàn bà trong những mối quan hệ nhân danh tình yêu kiểu này. Bởi vậy, đàn ông mới khác với đàn bà chính là ở chỗ những ân tình trong quá khứ chỉ như một sợi chỉ mành với họ mà thôi.

>>>Xem chi tiết điểm thi tốt nghiệp 2015, chuẩn bị ngay từ hôm nay